Học Sinh Tây Thạnh

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Học Sinh Tây Thạnh

Dành cho teen Tây Thạnh năng động và sáng tạo!


    Rain out...

    Rainy Thanh Thảo
    Rainy Thanh Thảo
    Nữ Hoàng Tây Thạnh
    Nữ Hoàng Tây Thạnh


    Tổng số bài gửi : 90
    Join date : 22/07/2010
    Age : 30
    Đến từ : Cái động 12/8 của vương quốc Tây Thạnh

    Rain out... Empty Rain out...

    Bài gửi  Rainy Thanh Thảo Mon Aug 09, 2010 11:11 pm

    Đêm qua trời ko mưa.
    Nhưng trong lòng lại lạnh buốt.
    Ngồi gom mình lại một góc , nhìn về khoảng xa ngoài cửa sổ ...
    chỉ một màu đen mờ nhạt , không mây , không trăng và cũng chẳng có một ngôi sao nào.

    Trong lòng bỗng thấy trống trải quá .
    Chuyện gì đó vừa mới diễn ra thì phải .
    Đó là sự thật ? Hay chỉ là một cơn ác mộng trong đêm ?
    Cơn đau của thể xác chưa hết ... cùng lúc ... cú sock tinh thần lại quặn thắt tâm hồn em.
    Cả hai nỗi đau hòa vào nhau như cơn lốc ... xoáy chặt vào tim em .
    Ai thử nghĩ xem ... em đã phải đau như thế nào ... ?
    Tạo hóa trớ trêu thật .
    Anh còn nhớ ... có lần anh hỏi em
    '' Sao chúng ta mang lại bình yên cho nhau mà không thể đến bên nhau ? ''
    Lúc đó em chỉ biết im lặng vì chính em cũng ko biết tại sao lại như thế .
    Nhưng giờ đây có lẻ em đã biết đáp án cho câu hỏi ' mở ' đó rồi .
    Chắc cũng bởi vì hai chữ duyên phận .

    Trên đời này có mưa là phải có nắng .

    Có hạnh phúc thì hiển nhiên nỗi đau cũng sẽ tồn tại.

    Chuyện của hai chúng mình cũng thế thôi .

    Gặp nhau là do định mệnh.

    Chia tay cũng vì duyên số.

    Bắt đầu hay kết thúc cũng đều được sắp đặt sẵn như một kịch bản của phim truyện nhiều tập .

    Em và anh chỉ đơn thuần là hai diễn viên , chúng ta ko thể thay đổi được bất cứ điều gì cả .


    Vẫn biết là thế. Nhưng sao trong tim em vẫn cứ chờ đợi, niềm hy vọng vẫn
    cứ le lói trong em - dù chỉ là một tia hy vọng bé nhỏ.

    Ngày trước hay giờ đây cũng vậy , em luôn ấp ủ một ước mơ kì lạ.
    Em ước mình sẽ được hòa mình vào mưa , một cơn mưa màu hồng ngập tràn hạnh phúc.
    Dù chỉ một lần , một lần thôi cũng quá đủ .
    Nhưng sao mãi vẫn ko với tới được.
    Có chăng thứ ước mơ đó quá xa xỉ so với tâm hồn nghèo nàn của em ?
    Thật vậy , em sẽ không - và mãi không bao giờ có được hạnh phúc thật sự .


    Vẫn cái không khí yên lặng như mọi đêm .
    Nhưng sao đêm nay nặng nề quá.
    Đt vẫn đang ngân nga giai điệu của bài ' A litte love ' .
    greatness as you
    smallest as me
    you show me what is deep as sea

    Rain out... Lyricv10

    Bất chợt cái giọng nói ấy lại vang lên ở đau đó trong không gian vắng lặng này ...
    "vợ ơi, chồng nhớ vợ lắm"
    "vợ ơi, chồng yêu vợ"
    "anh yêu em"

    Cứ như những mũi tên liên tục bắn vào tim .

    Nỗi đau lại âm ĩ bóp nát con tim đang thoi thóp từng nhịp thở cuối cùng ...

    Em đang rất đau , anh biết ko ?

    Đau mà ko có ai bên cạnh , đau mà ko thốt được nên lời , đau mà chẳng có Mưa nữa chứ .

    Không còn cách nào khác , em phải khóc thôi .


    ' 3p ' ít lắm - ko đủ đâu .
    Nước mắt em cứ ứa ra mà ko ngừng lại được .
    Những tiếng nấc nghẹn ngào trong đêm làm cái yên tĩnh vỡ tan mất.
    Đau rồi khóc , khóc rồi lại càng đau hơn.
    Em mệt đến chẳng thở được nữa.
    Phần sức yếu mềm của em cũng chẳng còn đủ để em lao vào cơn đau bất tận ấy.

    Và trong phút chốc, giấc ngủ đến với em nhẹ nhàng như những hạt mưa rào giữa đêm .
    Trong tiềm thức , bức tranh của mưa hiện ra - thật đẹp.
    Chỉ đơn giản là một bầu trời âm u với những hạt mưa đang tuông rơi ko ngớt.
    Vậy mà sao trong em nó lại đẹp đến thế .
    Có lẻ vì nó bộc lộ được hết tâm hồn em .

    Tăm tối , mù mịt , lặng lẻ cùng hàng ngàn giọt nước mắt đang rơi ào ạt.

    Từ lúc em trao cho ai đó tâm hồn em , cũng là lúc em mất đi niềm hy vọng vào yêu thương và định mệnh .
    Anh biết không ... chỉ có mình anh ... riêng anh thôi , là người đã tạo nên và nắm giữ tâm hồn em .
    Giờ em trao lại cho anh .
    Dù nó đã bị hoen ố cùng thời gian và nước mắt , nhưng bản chất của nó vẫn thế .
    Cốt lõi vẫn là yêu thương trao trọn cho Mưa và Anh .
    Anh đã nhận lấy tâm hồn em .
    Nhưng em biết , với anh giờ đây nó chẳng là gì đâu.
    Giá trị đích thực của tình yêu là hạnh phúc.
    Người xứng đáng nhận được yêu thương chân thành là người mang đến hạnh phúc cho anh .
    Và một lẻ hiển nhiên , người đó sẽ không là em và mãi mãi không phải em
    ...
    Đừng xin lỗi , anh có lỗi gì đâu .

    Lỗi do mưa ấy chứ !

    Cứ nghĩ thế anh nhé .

    Kí ức về mưa rồi sẽ tan biến theo thời gian .

    Cần được quên chứ đừng hướng lòng về nỗi nhớ ...

    Rain out ...
    [Thảo hâm ]

      Similar topics

      -

      Hôm nay: Thu Apr 18, 2024 11:27 pm